NovelToon NovelToon

Nữ Phụ Một Lòng Tu Tâm - Nguyên Dư

4.6 |

Tên tác giả: Nguyên Dư

Ôn Nguyệt Thanh xuyên thành nữ phụ bị ngàn người chê trong tiểu thuyết.

Nàng sinh ra trong gia tộc quyền quý, nhưng lại không học hành gì, ngu ngốc và nông cạn.

Phụ thân khinh miệt, hôn phu ghê tởm, ngay cả Hoàng đế cậu ruột cũng quở trách nàng độc ác vô lễ.

Vì dụng hết tâm tư chống đối nữ chính được sủng ái, nàng bị tất cả mọi người ghét bỏ, cuối cùng rơi vào cảnh người người phản bội, thân cận rời xa, bị nam chính bắn chết bằng một mũi tên, phơi thây giữa trời.

Khi Ôn Nguyệt Thanh xuyên không đến, nguyên chủ đã khiến danh tiếng xấu xa lan truyền khắp nơi, ai ai cũng muốn đánh đuổi. Đối với điều này, nàng đặc biệt bình tĩnh.

Ngày đầu tiên xuyên không đến, nàng đã cho người khiêng một tượng Phật toát lên ánh kim quang vào phủ. Khi tất cả mọi người đều nghĩ rằng, cuối cùng nàng đã nhận ra bản thân, dự định sống nốt quãng đời còn lại bên ngọn đèn dầu cổ xưa và tượng Phật, từ nay ăn chay niệm Phật, chuộc lại lỗi lầm đã phạm phải.

Nhưng bọn họ không biết. Ôn Nguyệt Thanh đến từ thời tận thế. Trước khi trở thành Ôn Nguyệt Thanh, nàng chỉ có một mật danh — 'Sát Thần Số 7'.

Nàng là vũ khí tận thế có sức sát thương cực lớn, và việc tin Phật chỉ để kiềm chế bản tính giết chóc của nàng.

Thời tận thế có 9999 thể thực nghiệm, trước khi zombie tuyệt chủng, chỉ còn lại một mình Số 7, vì thế nên nàng được đặt tên là Sát Thần Số 7.

VIP

icon-member
Chiếm Hữu Không Kiểm Soát
Chapter
182 Chương
A - Z
  |  
Z - A
101
Chương 101: Đối mặt lần nữa
102
Chương 102: Ngươi lại thua rồi
103
Chương 103: Mở Kho, Phát Lương
104
Chương 104: Bằng chứng ư?
105
Chương 105: Xử Trảm Tại Chỗ
106
Chương 106: Có biến
107
Chương 107: Tiêu Duệ mưu phản
108
Chương 108: Kết thúc Đại hoàng tử
109
Chương 109: Ân oán năm xưa
110
Chương 110: Thái hậu băng hà
111
Chương 111: Vị Dương Vương có vấn đề
112
Chương 112: Ngươi không đáng chết?
113
Chương 113: Khiến thiên hạ tâm phục, thủ đoạn quyết đoán
114
Chương 114: Cha con tố lẫn nhau
115
Chương 115: Tiến cử cho chức Giám sát Ngự sử
116
Chương 116: Chưa bao giờ bại trận
117
Chương 117: Không muốn bị quận chúa lãng quên
118
Chương 118: Bắt sống cho ta
119
Chương 119: Tướng Hạo Châu bỏ mạng
120
Chương 120: Đao doanh ra trận
121
Chương 121: Tên lửa đặc chế
122
Chương 122: Người của quận chúa đúng là phi thường
123
Chương 123: Một đòn là tất sát
124
Chương 124: Tình hình bất lợi
125
Chương 125: Để răn đe kẻ khác
126
Chương 126: Xử lý tù binh
127
Chương 127: Phản tướng Hạo Châu
128
Chương 128: Một tên cũng không tha
129
Chương 129: quân Hạo Châu ở đây, giết sạch, không chừa một ai
130
Chương 130: Một đao kết liễu
131
Chương 131: Vì sao không giữ ta?
132
Chương 132: Cho ngươi ba ngày
133
Chương 133: Ngươi có thể giết hắn
134
Chương 134: Quyết tâm bảo toàn danh dự
135
Chương 135: Ta muốn cưới quận chúa
136
Chương 136: Trấn Ngọc Vương
137
Chương 137: Mạng chó của ngươi sao?
138
Chương 138: Nữ quân động thủ
139
Chương 139: San phẳng lò mổ
140
Chương 140: Đánh bại quân Hạo Châu
141
Chương 141: Lựa chọn
142
Chương 142: Hạo Châu rút quân
143
Chương 143: Đổi con tin
144
Chương 144: Lạnh lẽo đến đáng sợ
145
Chương 145: Vị thần Phật đó chỉ có thể là quận chúa
146
Chương 146: Hạo Châu cầu hòa
147
Chương 147: Không phải ngươi mời ta hồi kinh sao?
148
Chương 148: Mang tiếng công cao chấn chủ
149
Chương 149: Quận chúa tùy ý việc nghị hòa
150
Chương 150: Đàm phán nghị hòa
151
Chương 151: Quận chúa hồi kinh
152
Chương 152: Chất vấn
153
Chương 153: Nguyện cùng quận chúa đồng tội
154
Chương 154: Trúng cổ độc
155
Chương 155: Cần bắt cổ trùng
156
Chương 156: Tìm kẻ giữ cổ mẫu
157
Chương 157: Đảm bảo bà ta nuốt trọn
158
Chương 158: Ai thích hợp làm Thái tử?
159
Chương 159: Kẻ đứng sau mãnh thú
160
Chương 160: Đối tốt với ta?
161
Chương 161: Chỉ vì nàng là nữ tử
162
Chương 162: Hé lộ sự thật
163
Chương 163: Nghiệt chủng
164
Chương 164: Vật chứng
165
Chương 165: Hoàng thái nữ
166
Chương 166: Nữ quyền
167
Chương 167: Trả lại hết cho ông
168
Chương 168: Thiên hạ của nàng
169
Chương 169: Tiến cử bản thân ta
170
Chương 170: Tề Phóng
171
Chương 171: Bất chấp ở bên
172
Chương 172: Chỉ như vậy là đủ
173
Chương 173: Chờ lệnh khai chiến
174
Chương 174: Quân Đại Huy đã khác
175
Chương 175: Hoàng đế Đại Huy ra trận
176
Chương 176: Nhất định sẽ có một trận chiến, nhưng không phải bây giờ
177
Chương 177: Đó là kết cục của các ngươi
178
Chương 178: Không quay về phòng vệ
179
Chương 179: Chẳng phải là ma hay sao?
180
Chương 180: Ngươi thua rồi
181
Chương 181: Kết cục
182
Chương 182: Chính văn hoàn
©2020 - 2024 Novelbiz Team