NovelToon NovelToon

Tuyết Phủ Trường Kinh - Lý Mộ Tịch

4.6 |

Tên tác giả: Lý Mộ Tịch

☆ Nữ sinh viên/nhà thiết kế thời trang x Đại gia Bắc Kinh, tình cũ duyên mới ☆
 

Khi Phương Nghê lần đầu gặp Đàm Cấp, cô vẫn còn là bạn gái của Tông Chính - một người bạn của anh. Tưởng rằng anh chỉ là nhân vật bình thường, không đáng quan tâm, cô cư xử tùy tiện, duyên dáng nói: "Đã là bạn của anh Chính, vậy em gọi anh là A Cấp nhé."
 

Đàm Cấp khựng lại, chỉ nhìn cô đầy ý vị, những ngón tay thon dài gẩy nhẹ tàn thuốc.
 

Sau này, khi nghe người khác nhắc đến gia thế của anh, cô mới biết mình đã vô tri đến mức nào.

 

Đàm tiên sinh cao cao tại thượng, hiếm khi để mắt đến những người ngoài tầng lớp của anh. Người khác nói chuyện với anh đều theo thói quen cúi người, còn anh thậm chí không buồn quay đầu nhìn. 

 

Vậy mà anh lại tặng quà cho cô, nhiều lần ra tay giúp đỡ...

 

Phương Nghê biết những người như anh quen việc đùa bỡn tình cảm, nguy hiểm và bạc tình, nhưng cô vẫn không cưỡng được mà rơi vào lưới tình.

 

Khi người yêu cũ kết hôn, cô uống say rồi gọi điện khóc lóc với anh. Đàm tiên sinh giữa bận rộn vẫn dành thời gian nghe cô nói chuyện vô vị suốt một tiếng đồng hồ. 

 

Sau đó cô ngượng ngùng: "Em có làm phiền anh quá không?"

 

Anh cười khẽ: "Không phiền." 

 

Dường như còn khá hài lòng. Còn cô thì đỏ cả tai.

 

Sau này, khi bạn bè hỏi về mối quan hệ của họ, cô ngượng nghịu đáp: "Chỉ là gặp gỡ tình cờ thôi, không có mối quan hệ gì đặc biệt. Anh ấy chỉ... chăm sóc tôi một chút mà thôi."

 

Biết mối tình này không có kết quả, cô thu dọn hành lý chuẩn bị rời đi.

 

"Không đòi hỏi gì từ anh sao? Theo anh mấy năm rồi mà không được gì?”

 

Anh cười nhạt, cũng không ngăn cản, chỉ nhìn thân hình nhỏ bé của cô vất vả kéo vali, trên mặt không biểu lộ chút cảm xúc nào.

 

Nhiều năm sau, cô trở lại Bắc Kinh, cố tránh mặt anh trong mọi việc. Nhưng Bắc Kinh không lớn mà cũng không nhỏ, nếu muốn thăng tiến thì làm sao tránh được người như anh?

 

Cấp trên muốn nhờ vả anh, dâng lên một món đồ cổ bằng sứ Thanh, giới thiệu mãi mà anh không thèm ngẩng đầu lên, chỉ hờ hững hỏi một câu: "Không phải thích sứ hồng sao, giờ lại mê thứ này à? Bao nhiêu năm rồi mà gu thẩm mỹ không tiến bộ, ngược lại còn quay về nguyên thủy."

 

Cấp trên sững sờ một lúc, quay đầu nhìn Phương Nghê. Cô trầm ngâm một lát rồi ngẩng đầu nhìn Đàm Cấp, nhưng anh không liếc mắt nhìn cô lấy một lần, đáy mắt không còn chút xót thương như ngày xưa.

 

Ngày trước, chỉ cần cô rơi một giọt nước mắt, anh đã đau lòng không nguôi.

 

VIP

icon-member
Chiếm Hữu Không Kiểm Soát
Chapter
92 Chương
A - Z
  |  
Z - A
1
Chương 1: Đến đưa người về đi, tôi phải về Bắc Kinh...
2
Chương 2: Sự khó xử khó nói thành lời
3
Chương 3: Rất có tính xâm lấn
4
Chương 4: Thực ra với điều kiện của em, không cần phải vất vả như vậy...
5
Chương 5: Mấy công tử đó mắt nhìn cao lắm
6
Chương 6: Không có gì ngượng hơn thế này
7
Chương 7: Thích rồi thì nhất định phải có được
8
Chương 8: Cô nương xinh đẹp, nhưng kỹ thuật chơi bài thì không tốt...
9
Chương 9: Người đàn ông này rất nguy hiểm
10
Chương 10: Bỗng dưng thấy bồn chồn
11
Chương 11: Loại công tử nhà giàu này, khó hầu hạ lắm
12
Chương 12: Sao chịu theo A Chính, mà không chịu theo anh...
13
Chương 13: Chia sẻ riêng tư của hai người
14
Chương 14: Lòng bàn tay có một lớp mồ hôi ẩm ướt
15
Chương 15: Ngửi thấy hơi rượu trong hơi thở của anh
16
Chương 16: Dám cứ thế theo anh về à?
17
Chương 17: Dường như còn khá hài lòng
18
Chương 18: Co rúm lại trong xấu hổ
19
Chương 19: Miếng thịt này, không ăn được thì cứ nhè...
20
Chương 20: Tiến triển nhanh như vậy có phải là không tốt lắm...
21
Chương 21: Khiến người ta muốn chiếm đoạt
22
Chương 22: Không muốn mỗi lần gặp mặt là lên giường với anh...
23
Chương 23: Người này quen thói nghiêm túc trêu chọc người khác...
24
Chương 24: Sự yêu thích của Đàm Cấp giống như ngọn đèn chớp tắt...
25
Chương 25: Được nước làm tới
26
Chương 26: Chút tự nhận thức này cô vẫn có
27
Chương 27: Ý định bay đến đó để gặp cô
28
Chương 28: [Tin nhắn của bạn đã gửi đi nhưng bị đối phương từ chối...]
29
Chương 29: Nhìn dáng vẻ tầm thường này của cô xem
30
Chương 30: Công đực già xòe đuôi, chưa thấy qua à?...
31
Chương 31: Cảm giác tê tê rân rân như điện chạy qua
32
Chương 32: Anh không bao giờ có thể tìm thấy cô trong biển người nữa
33
Chương 33: Treo trên người anh
34
Chương 34: Có ánh mắt nóng bỏng luôn nhìn cô chằm chằm
35
Chương 35: Cậu hiểu thế nào là yêu, hiểu thế nào là hận không...
36
Chương 36: Điên cuồng và sụp đổ
37
Chương 37: Phương tiểu thư đã dọn đi
38
Chương 38: Như thể năng lượng đã bị rút cạn
39
Chương 39: Trong lòng như gió lạnh thổi qua, cánh lau sậy đổ rạp một vùng...
40
Chương 40: Hơn thua gì với một cô bé
41
Chương 41: Không ngờ anh lại đột ngột hôn cô
42
Chương 42: Nổi giận vì giai nhân
43
Chương 43: Sau khi Phương Nghê chuyển vào khu trường mới
44
Chương 44: Hồng môn yến
45
Chương 45: Đường cùng
46
Chương 46: "Dù có muốn quay về thời xưa cũ, cũng không thể tìm lại được tháng ngày vô tư của tuổi trẻ.”
47
Chương 47: Dù anh u mê đưa cô về quê, cũng không...
48
Chương 48: Anh tự hỏi lòng mình, điều anh quan tâm nhất trong lòng...
49
Chương 49: Em sẽ không rời bỏ anh chứ?
50
Chương 50: "Em cảm thấy quan hệ của chúng ta hiện tại, mở miệng như vậy, thích hợp không?"
51
Chương 51: “Là em ép anh đấy”
52
Chương 52: Nếu không biết, anh không ngại dạy em...
53
Chương 53: Giây phút đó, Phương Nghê thậm chí cảm thấy anh hận cô...
54
Chương 54: Đến đây là hết, chúc anh tiền đồ rực rỡ...
55
Chương 55: Cho em cơ hội, tự gọi cho anh, đừng ép anh...
56
Chương 56: Sau này chia ly hai ngả, bình bình an an
57
Chương 57: Sự tồn tại của em là vết nhơ của anh
58
Chương 58 Nhưng hậu quả sóng gió vẫn tiếp diễn
59
Chương 59: Hai năm
60
Chương 60: Xếp đặt uyên ương
61
Chương 61: Em có vị hôn phu rồi!
62
Chương 62: Là anh không đúng, đừng giận nữa được không?
63
Chương 63: Phương Nghê lại giãy một cái, hoàn toàn không giãy ra được...
64
Chương 64 Vượt quá giới hạn quan hệ hiện tại của hai người...
65
Chương 65: Là em nhất định phải can thiệp lại vào cuộc sống của anh!...
66
Chương 66: Bao năm rồi thẩm mỹ không tiến bộ, trái lại còn quay về...
67
Chương 67: Anh ngoài việc lấy thế áp người còn biết làm gì?!
68
Chương 68: Anh có rất nhiều lời muốn nói với em
69
Chương 69: Nhón chân hôn lên đôi môi khô của anh
70
Chương 70: Phương Nghê, em hiểu cưỡng ép là gì không?...
71
Chương 71: Cái Tết này, cô ở nhà Đàm Cấp...
72
Chương 72: Loại chuyện này, quan Thanh khó xử...
73
Chương 73: Muốn hút thuốc thì cút ra ngoài hút!
74
Chương 74: Hoàn chính văn
75
Chương 75: Chuẩn bị kết hôn.
76
Chương 76: Cuộc sống thường ngày trước và sau Tết
77
Chương 77: Gặp gỡ phụ huynh
78
Chương 78: Ngày cưới
79
Chương 79
80
Chương 80: Kỳ nghỉ trăng mật
81
Chương 81: Tiệc cưới
82
Chương 82: Tuần trăng mật
83
Chương 83: Cuộc sống hàng ngày và những xung đột nhỏ sau khi kết hôn
84
Chương 84: Một cuộc cãi vã nhỏ
85
Chương 85: “Đừng nói về chuyện ly hôn một cách nhẹ nhàng như vậy”
86
Chương 86: Chuẩn bị mang thai
87
Chương 87: Nuôi dạy con cái hằng ngày
88
Chương 88: Anh có ý đồ với cô ấy
89
Chương 89: Gọi anh là Đàm Cấp
90
Chương 90:  "Anh biết cách yêu thương hơn Tiểu Chính, em thử xem."
91
Chương 91: Cái nhìn đó đủ để lột trần cô.
92
Chương 92: Anh đúng là đồ khốn nạn.
©2020 - 2024 Novelbiz Team