NovelToon NovelToon

Chương 2: Ngoại tình

Bà Chu ngất đi, lập tức được đưa đến bệnh viện.

Khi lên xe cứu thương vẫn nắm chặt tờ báo cáo kết quả thử thai đó, y tá kéo thế nào cũng không rút ra được.

Ngồi trong xe cứu thương, lòng Chu Y Y lạnh toát.

Khi mẹ cô tỉnh lại, chắc chắn sẽ nổi giận đùng đùng.

Một giờ sau, bà Chu tỉnh lại trên giường bệnh.

Việc đầu tiên khi bà mở mắt là tiện tay chộp lấy điện thoại trên tủ đầu giường ném về phía Chu Y Y: "Tôi tạo nghiệp gì mà sinh ra đứa con gái vô dụng thế này. Chu Y Y, mày khai thật cho tao, đứa trẻ có phải của thằng bạn trai cũ mày, Hạ Thần không?!"

Bà Chu giận dữ, thề rằng nếu cô nói "phải", bà sẽ lập tức xuống giường cầm dao đi tìm kẻ thù.

Chu Y Y im lặng vài giây: "Không phải."

Bà Chu đang tràn đầy khí thế như một quả bóng bị chọc thủng, "... Mày nói gì?"

"Đứa trẻ không phải của Hạ Thần."

Bà Chu sửng sốt: "Mày ngoại tình à?"

Chu Y Y: "..."

"Tốt lắm, tao đã bảo mày khó khăn lắm mới có được một người bạn trai cao ráo, có học vấn trường danh tiếng, chủ động chia tay làm gì, hóa ra là mày ngoại tình..." Bà Chu quay sang thay Hạ Thần cảm thấy oan ức, tố cáo cô, "Chu Y Y, mày đúng là đồ phụ nữ lăng nhăng!"

Đối với những lời trách mắng, Chu Y Y cúi đầu, không hé răng.

Mắng đến cuối cùng, bà Chu cũng mệt mỏi, liếc nhìn bụng cô: "Thằng khốn đó là ai?"

Chu Y Y mím môi, "Không biết."

Bà Chu sửng sốt, không thở nổi, lại ngất đi.

Ai mà ngờ được đứa con gái nhìn có vẻ đứng đắn của bà lại chơi bời tới mức ấy.

Cuối tuần kết thúc trong một màn náo loạn.

Ngày hôm sau là thứ Hai, Chu Y Y tối qua thức trắng đêm, dậy hơi muộn, mang hai quầng thâm mắt đến công ty.

Cô vừa gặm quẩy vừa đợi thang máy nhân viên.

Phía sau vang lên tiếng bước chân.

Bước đi trầm ổn, nhẹ nhàng.

Kèm theo lời chào nịnh nọt của bảo vệ ở cửa: "Chào Hạ Tổng."

"Chào."

Giọng người đàn ông lạnh nhạt, mang đầy khí thế của người ở vị trí cao.

Tiếng bước chân dần dần đến gần, cuối cùng dừng lại bên cạnh Chu Y Y.

Bên cạnh là thang máy dành riêng cho cấp cao.

Hạ Thần mặc comple chỉnh tề, ôn hòa lãnh đạm.

Anh hơi cúi người quẹt thẻ, một tiếng "bíp", đợi thang máy tự động đi xuống.

Anh ở bên trái, cô ở bên phải.

Hai người không có điểm chung, không có lấy một câu đối thoại.

Trông như thực sự không quen biết chút nào.

Chu Y Y đang đấu tranh nội tâm.

Người yêu cũ của cô là người đoan chính ngay thẳng.

Khi qua đường sẽ lịch sự nhường đường, tuyệt đối không vượt xe;

Lúc tan làm gặp người đông đúc sẽ chủ động mời nhân viên đi thang máy dành cho cấp cao;

Ngay cả khi thấy rác ở vệ đường anh cũng sẽ từ từ nhặt lên;

Ngay cả lần đầu tiên của họ, cũng là do cô chủ động quyến rũ anh.

Anh là một quý ông thực thụ.

Với lòng tin vào chủ nghĩa nhân đạo, Chu Y Y cảm thấy chuyện không ra thể thống này, có lẽ không phải do Hạ Thần làm.

Cô cũng hiểu rõ chân lý "người yêu cũ nên xem như đã chết", không nên chủ động trò chuyện.

Nhưng vẫn muốn thăm dò một chút.

"Hạ Tổng." Cô bất ngờ gọi.

Hạ Thần liếc nhìn cô.

"Cuối tuần vừa rồi anh ở đâu vậy?"

"Thượng Hải."

"Làm gì?"

"Đi công tác."

"Mấy giờ về Bắc Kinh?"

"Tối qua."

Thái độ chân thành, nói chuyện dứt khoát mạnh mẽ, khả năng có tâm hư bằng không.

Thấy không, thấy không, đã chia tay mà vẫn kiên nhẫn trả lời như vậy, Chu Y Y đấm ngực, lại một lần nữa cảm thấy tội lỗi vì đã nghi ngờ người yêu cũ lịch thiệp.

"Cô Chu còn việc gì không?" Người đàn ông đã đặt nửa chân vào thang máy, "Tôi phải làm việc rồi."

Anh vừa hỏi, Chu Y Y thực sự nhớ ra một việc.

Cô lén nhìn xung quanh, chắc chắn không có ai, đột nhiên tiến gần Hạ Thần, khẽ nói: "Hạ Tổng, USB của e, vẫn còn ở căn hộ anh."

"Trông thế nào?"

"Màu vàng hồng, nằm trong ngăn kéo bàn làm việc."

"Không có."

Anh trả lời không chút do dự.

"Không có? Sao lại không có?" Chu Y Y nhíu mày, "Hôm em chuyển đồ đã tiện tay để ở đó."

Hạ Thần hạ mi mắt nhìn cô, "Cô Chu đang nghi ngờ tôi nói dối sao?"

Chu Y Y nghẹn họng.

"Xin lỗi, tôi mấy ngày gần đây bận công việc, hơi mệt," anh xoa xoa trán, lộ vẻ mệt mỏi, "có lẽ tôi nhớ nhầm."

Khi Chu Y Y yêu anh, cô hiểu anh làm việc chăm chỉ đến mức nào.

Có một lần bà Chu không ở nhà, cô vô cớ bị sốt cao, sốt đến mức mê man, điện thoại cầm trong tay bấm lung tung.

Vô tình gọi cho Hạ Thần.

Nửa đêm, người đàn ông trả lời ngay: "Alo."

Cô lẩm bẩm mơ màng, "Em khó chịu quá..."

Cô gái nhỏ sốt nóng ran người, mũi nghẹt, cổ họng sưng, nghe thật đáng thương.

Anh hỏi: "Y Y, sao vậy?"

"Em bị sốt rồi."

"Nhà có thuốc không?"

Cô mơ màng "ừm" một tiếng, không biết là có hay không.

"Em có thể dậy không? Ngoan, đi ra phòng khách tìm thuốc hạ sốt uống trước."

Người bệnh thường hay làm nũng, cô sốt đến mức đau đớn không muống sống, giọng mang theo tiếng khóc: "Em không muốn uống thuốc, em muốn gặp anh..."

Đầu dây bên kia không chút do dự: "Đợi anh."

Đêm đó Chu Y Y như ý được gặp Hạ Thần, cô khóc và đâm sầm vào lòng anh, nói mình khó chịu, nói nhớ anh. Người đàn ông phong trần mệt mỏi, chưa kịp uống một ngụm nước, đã ôm cô cho uống thuốc hạ sốt, còn xin lỗi: "Xin lỗi, không chăm sóc tốt cho em."

Sau này Chu Y Y mới biết, đêm đó Hạ Thần đang công tác ở thành phố bên cạnh, có thể nhận được cuộc gọi lúc 3 giờ sáng của cô là vì anh vẫn còn làm việc.

Nghe cô nói muốn gặp anh, anh đã lái xe suốt đêm về Bắc Kinh.

Hoàn hồn lại, Chu Y Y nhìn vẻ mệt mỏi trên mặt Hạ Thần, dừng lại một chút: "Thôi USB mất thì thôi, anh nhớ tự chăm sóc bản thân nhé."

Bàn tay đang xoa trán của Hạ Thần hơi cứng lại.

Anh ngẩng mắt, đồng tử sau tròng kính như đầm sâu: "Cô Chu không tìm nữa à?"

"Thôi bỏ đi..."

"Trong USB có tài liệu của gần một năm, cần dùng khi tổng kết báo cáo năm."

"Máy tính của em có bản dự phòng..."

"Hệ thống máy tính công ty có rủi ro," Hạ Thần cúi đầu, hơi thở ấm áp tiến gần, như mê hoặc, lại như khuyên bảo ân cần, "vẫn an toàn hơn nếu tìm thấy USB."

Chu Y Y bị anh thuyết phục.

"Được rồi, vậy em tan làm sẽ đến tìm được không?"

"Được."

Lời vừa nói xong, một người hối hả xông vào đại sảnh tầng một công ty: "Tránh ra"

Tiếp theo là một tấm thẻ, như ném thẻ trên mặt nước, "vù" một tiếng bay thẳng về phía máy quẹt thẻ trên tường. Khi thẻ chạm vào tường, "bíp" một tiếng, giọng nữ máy móc lạnh lùng phát ra: "Bạn đã điểm danh thành công vào lúc 7:59:58."

Chu Y Y trợn mắt: "Điểm danh đỉnh quá."

Lăng Mạch nhặt thẻ lại, vừa nhìn thấy cô ở thang máy, cười chào: "Y Y!"

Đến gần mới phát hiện bên cạnh còn có Hạ Thần.

Tổng giám đốc điều hành của Truyền thông Thời Thuấn.

Sếp lớn nhất.

Nụ cười của Lăng Mạch đông cứng, lập tức đứng thẳng, "Chào Tổng Hạ."

Hạ Thần gật đầu.

Lăng Mạch nhích từng bước nhỏ đến bên cạnh Chu Y Y, "Nghe nói hôm qua cậu lại đi xem mắt à?"

Chu Y Y suýt phun hết đậu nành trong miệng.

Lén liếc nhìn người đàn ông bên cạnh.

"Đây là người thứ năm trong nửa tháng rồi phải không, phúc khí quá nhỉ."

Chu Y Y vội bịt miệng cô ấy lại, cửa thang máy vừa mở, lôi kéo đẩy cô ấy vào.

Cửa thang máy đóng lại, từ từ đi lên.

Hạ Thần đứng tại chỗ, ánh mắt sâu thẳm khó dò.

Phòng Kế Hoạch Quảng Cáo mỗi thứ Hai đều là bận rộn nhất với đủ các loại tài liệu tổng hợp cần nộp, nếu không may còn bị quản lý Amy bắt đi làm thư ký ghi chép cuộc họp riêng của cô ta.

Chu Y Y chính là người không may mắn đó.

Mười lần thì tám lần bị Amy sai khiến.

"Chu Chu, em lại đây."

Chu Y Y cam chịu đi qua, "Quản lý"

"Đã bảo gọi chị là Amy mà," Amy nói tiếng phổ thông với âm điệu Hồng Kông, ngón tay với bộ móng tỉ mỉ nhẹ nhàng đặt lên vai Chu Y Y, "Cưng à, hôm nay có cuộc họp cấp cao, đi cùng chị nhé?"

Cuộc họp của Thời Thuấn rất nghiêm khắc.

Người tham gia luôn phải tập trung cao độ, lắng nghe báo cáo hoặc góp ý phê bình của người chủ trì, đồng thời phải kịp thời đưa ra phản hồi cho cuộc họp. Còn người ghi chép là trợ lý nhỏ của mỗi người tham gia, chịu trách nhiệm ghi chép cuộc họp, tránh bỏ sót thông tin.

Chu Y Y rất có ý thức làm trâu ngựa, nịnh sếp cũng là một cách để sống sót: "Được thôi, được phục vụ chị Amy là vinh hạnh của em."

Amy cười quyến rũ: "Chị biết tuyển em vào là quyết định đúng đắn nhất của chị mà."

May mắn khi Chu Y Y vào công ty hai năm trước là nhờ Amy cho.

Amy ghét đàn ông tầm thường, đặc biệt là những người luôn tự cho mình là đúng. Trong cuộc phỏng vấn, cô liên tục đá ra vài người đàn ông học vấn cao.

Cho đến khi Chu Y Y bình thường và tầm thường bước vào.

Hai năm trước cô 23 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học.

Tóc đuôi ngựa cao, áo trắng ngắn tay, quần đen, khuôn mặt xinh xắn, cùng với một tấm bằng đại học còn bình thường hơn cả con người cô.

Cùng với đôi mắt trong sáng và ngờ nghệch đó.

Những người phỏng vấn khác chưa đợi cô nói đã muốn loại. Nhưng đôi mắt không kiên nhẫn của Amy bỗng sáng lên, môi son đỏ rực cong lên, móng tay đính lấp lánh chỉ vào cô: "Tôi muốn tuyển dụng cô ấy."

Chu Y Y được Amy, người mà theo tin đồn có tính khí kỳ quặc nhất, tiêu chuẩn tuyển người nghiêm khắc nhất thu nạp.

Cho đến ngày nay vẫn là một điều kỳ diệu.

Cuộc họp bắt đầu sau nửa giờ.

Chu Y Y đi theo sau Amy trong chiếc váy đỏ, trơ mắt nhìn cô ấy chào hỏi dọc đường, nụ cười rực rỡ, khí chất thung dung.

Đúng là hiện thân hoàn hảo nhất của nữ chính trong truyện chốn công sở.

Chu Y Y từng vì theo đuổi Hạ Thần, cũng âm thầm thử theo hướng mỹ nhân rực rỡ.

Kẻ mắt, son đỏ, váy ôm eo.

Để không lộ bụng dưới, cô đã không ăn liên tục ba ngày! Đi đâu cũng hít một hơi!

Nhưng lúc đó Hạ Thần thậm chí không liếc nhìn cô một cái.

Không đến hai ngày, Chu Y Y quả quyết từ bỏ, quay lại làm chính mình.

Đẩy cửa phòng họp lớn, một luồng khí ấm ập đến.

Bên trong đã có khá nhiều người ngồi, Chu Y Y làm người ghi chép cuộc họp nhiều lần, đại khái đã quen mặt. Có phòng Marketing, phòng Quan hệ Công chúng, phòng Kỹ thuật, và phòng Kế hoạch Quảng cáo của cô và Amy, hầu như tất cả các bộ phận lớn đều có mặt, có vẻ cuộc họp này rất quan trọng.

Amy với tư cách là quản lý, ngồi ở vị trí phía bên phải, hơi phía sau.

Chu Y Y ngồi sau cô ấy, cần mẫn làm người ghi chép.

Đợi vài phút, cửa phòng họp lại được mở ra.

Thoảng mùi nước hoa nam nhẹ nhàng.

Tất cả mọi người đứng dậy: "Chào Hạ Tổng"

Chu Y Y cứng người.

Hạ Thần?

Cô không ngờ rằng người chủ trì hôm nay lại là anh.

Chu Y Y cúi đầu rất thấp, cố gắng giảm sự hiện diện của mình xuống mức thấp nhất.

Hoàn toàn không để ý đến sự im lặng trong phòng họp.

Không khí vừa ngượng vừa kỳ lạ.

Cho đến khi một giọng nói vang lên: "Cô Chu không khỏe sao?"

Sợ gì gặp nấy, Chu Y Y đột nhiên ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt dò hỏi của Hạ Thần.

Anh, đang nhìn vào bụng cô.

 

Truyện Hot

Chapter
1 Chương 1: Xem mắt
2 Chương 2: Ngoại tình
3 Chương 3: Cố Hỏi Điều Đã Biết
4 Chương 4: Hôn nhân
5 Chương 5: Là anh
6 Chương 6: Hồi ức
7 Chương 7: Ánh mắt của anh ấy
8 Chương 8
9 Chương 9: Quý ông
10 Chương 10: Ngày mưa bão
11 Chương 11: Sự chiếm hữu bá đạo
12 Chương 12: Ghen tuông
13 Chương 13: Quý ông giả vờ
14 Chương 14: Báo cáo khám thai
15 Chương 15: "Em có từng hối hận không?"
16 Chương 16: Mạo hiểm - Tại sao lại là anh?
17 Chương 17: Đứa trẻ - "Cậu ấy nói đứa bé là của cậu ấy."
18 Chương 18Phản ứng thai nghén - "Đi bệnh viện, ngay bây giờ."
19 Chương 19: Bản phối của đôi uyên ương - "Cô ấy là người đá tôi."
20 Chương 20: Bản báo cáo khám thai ngay buổi tiệc xem mắt...
21 Chương 21: Đối tượng xem mắt - Sợ tôi 
22 Chương 22: Mềm quá, to quá - Anh ấy, cũng rất thích...
23 Chương 23: Thỏa mãn - "Ngủ với đàn ông cho thỏa mãn."
24 Chương 24: Nụ hôn - Có thứ gì đó, khẽ chạm vào môi cô...
25 Chương 25: Tại sao - "Hiểu lầm anh đang níu giữ em."
26 Chương 26: Mời hổ vào chum - "Làm bạn gái tôi, thời hạn một tháng."
27 Chương 27: Tender - Lời cầu hôn của Hạ Thần
28 Chương 28: Bút máy
29 Chương 29: Mua đồ chơi - Của Hạ Thần, không phải cảm giác lạnh lẽo mềm mại của những món đồ chơi này...
30 Chương 30: Chúc ngủ ngon bảo bối... của anh
31 Chương 31: Ngoại tình - "Biết đâu, giờ này đã là một gia đình ba người hạnh phúc..."
32 Chương 32: Trở về nước - Trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác nghẹn ngào khó tả...
33 Chương 33: Thì thầm bên tai - "Vì một người đàn ông khác, cúp máy anh..."
34 Chương 34: "Ở đó, bụng dưới đã hơi nhô lên..."
35 Chương 35: Chồng "Em nhớ, sau khi cầu hôn em gọi anh là... chồng..."
36 Chương 36: Trói buộc và giam cầm - "Nếu là Chu Y Y, cháu cũng dám sao?"
37 Chương 37: "Vợ" - Folic acid của cô đã rơi mất
38 Chương 38: Bênh vực - "Chạy gì vậy, không sợ té à."
39 Chương 39: Sinh nghi "Cô ấy chỉ muốn đứa con, không muốn anh."
40 Chương 40: Trời sắp mưa - "Cô ấy vừa mua gì, tôi sẽ mua cái đó..."
41 Chương 41: Thử thăm dò "Chỉ một lần, cô chỉ thử thăm dò lần này thôi..."
42 Chương 42: Không thể - "Hạ Thần, em có thể tin anh không?"
43 Chương 43: Ông T "Bản báo cáo khám thai đó, là anh gửi tới, phải không..."
44 Chương 44: Đuổi theo vợ "Là lỗi của anh, đừng khóc nữa."
45 Chương 45: Để anh chạm vào "Chỉ một lần thôi, được không?"...
46 Chương 46: Daddy "Bé yêu, Bố là Bố của con..."
47 Chương 47: Nụ hôn dữ dội - Thành thạo trêu đùa môi em...
48 Chương 48: Đợi cô ngoan ngoãn chui vào cái bẫy
49 Chương 49: Chung giường chung gối, làm gối ôm thai kỳ cho em...
50 Chương 50: Xin được ôm "Em à, xin em cho anh ôm một chút."
Nhịp Tim Mùa Đông - Hành Chỉ Tương Chí

100 Chương

1
Chương 1: Xem mắt
2
Chương 2: Ngoại tình
3
Chương 3: Cố Hỏi Điều Đã Biết
4
Chương 4: Hôn nhân
5
Chương 5: Là anh
6
Chương 6: Hồi ức
7
Chương 7: Ánh mắt của anh ấy
8
Chương 8
9
Chương 9: Quý ông
10
Chương 10: Ngày mưa bão
11
Chương 11: Sự chiếm hữu bá đạo
12
Chương 12: Ghen tuông
13
Chương 13: Quý ông giả vờ
14
Chương 14: Báo cáo khám thai
15
Chương 15: "Em có từng hối hận không?"
16
Chương 16: Mạo hiểm - Tại sao lại là anh?
17
Chương 17: Đứa trẻ - "Cậu ấy nói đứa bé là của cậu ấy."
18
Chương 18Phản ứng thai nghén - "Đi bệnh viện, ngay bây giờ."
19
Chương 19: Bản phối của đôi uyên ương - "Cô ấy là người đá tôi."
20
Chương 20: Bản báo cáo khám thai ngay buổi tiệc xem mắt...
21
Chương 21: Đối tượng xem mắt - Sợ tôi 
22
Chương 22: Mềm quá, to quá - Anh ấy, cũng rất thích...
23
Chương 23: Thỏa mãn - "Ngủ với đàn ông cho thỏa mãn."
24
Chương 24: Nụ hôn - Có thứ gì đó, khẽ chạm vào môi cô...
25
Chương 25: Tại sao - "Hiểu lầm anh đang níu giữ em."
26
Chương 26: Mời hổ vào chum - "Làm bạn gái tôi, thời hạn một tháng."
27
Chương 27: Tender - Lời cầu hôn của Hạ Thần
28
Chương 28: Bút máy
29
Chương 29: Mua đồ chơi - Của Hạ Thần, không phải cảm giác lạnh lẽo mềm mại của những món đồ chơi này...
30
Chương 30: Chúc ngủ ngon bảo bối... của anh
31
Chương 31: Ngoại tình - "Biết đâu, giờ này đã là một gia đình ba người hạnh phúc..."
32
Chương 32: Trở về nước - Trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác nghẹn ngào khó tả...
33
Chương 33: Thì thầm bên tai - "Vì một người đàn ông khác, cúp máy anh..."
34
Chương 34: "Ở đó, bụng dưới đã hơi nhô lên..."
35
Chương 35: Chồng "Em nhớ, sau khi cầu hôn em gọi anh là... chồng..."
36
Chương 36: Trói buộc và giam cầm - "Nếu là Chu Y Y, cháu cũng dám sao?"
37
Chương 37: "Vợ" - Folic acid của cô đã rơi mất
38
Chương 38: Bênh vực - "Chạy gì vậy, không sợ té à."
39
Chương 39: Sinh nghi "Cô ấy chỉ muốn đứa con, không muốn anh."
40
Chương 40: Trời sắp mưa - "Cô ấy vừa mua gì, tôi sẽ mua cái đó..."
41
Chương 41: Thử thăm dò "Chỉ một lần, cô chỉ thử thăm dò lần này thôi..."
42
Chương 42: Không thể - "Hạ Thần, em có thể tin anh không?"
43
Chương 43: Ông T "Bản báo cáo khám thai đó, là anh gửi tới, phải không..."
44
Chương 44: Đuổi theo vợ "Là lỗi của anh, đừng khóc nữa."
45
Chương 45: Để anh chạm vào "Chỉ một lần thôi, được không?"...
46
Chương 46: Daddy "Bé yêu, Bố là Bố của con..."
47
Chương 47: Nụ hôn dữ dội - Thành thạo trêu đùa môi em...
48
Chương 48: Đợi cô ngoan ngoãn chui vào cái bẫy
49
Chương 49: Chung giường chung gối, làm gối ôm thai kỳ cho em...
50
Chương 50: Xin được ôm "Em à, xin em cho anh ôm một chút."

Novelbiz

Thông tin liên hệ: [email protected]