NovelToon NovelToon

Kết Hôn Mùa Đông - Quan Sơn Hạc

4.6 |

Tên tác giả: Quan Sơn Hạc

Để trốn tránh cuộc hôn nhân sắp đặt của gia đình, Văn Dật đã về sống ở nhà ngoại tận Giang Nam suốt ba tháng. Ai ngờ vùng sông nước êm đềm này lại còn tồn đọng một mối hôn ước từ nhiều năm trước. Thiếu gia Văn Dật ngang ngược, lạnh lùng thờ ơ, định bụng sẽ trốn tiếp.
 

Ông ngoại tức giận lôi anh đến một quán biểu diễn bình đàn. Anh đoán chắc là để đi xem mắt, nên tỏ vẻ khó chịu đủ đường.
 

Ông ngoại: "Chỗ này không gian đẹp lắm, ông hay đến đây uống trà trò chuyện."
 

Văn Dật mặt không chút cảm xúc: "Ngoài trà ra, mấy thứ khác chả có gì hay ho."
 

Tiếng đàn dây vang lên, anh biếng nhác ngẩng mắt.
 

Trên sân khấu, Cố Thư Vân khoác chiếc sườn xám màu khói, trang điểm nhẹ nhàng, đôi mày mắt thanh lạnh như tranh vẽ mây trời. Giọng ngô ngữ dịu dàng, uyển chuyển theo khúc đàn tỳ bà, như những sợi mưa lất phất bay xuống từ vầng trăng trôi trên bến sông mờ ảo. Cơn mưa vô cớ ở Giang Nam này, người bị ướt chính là anh.
 

Ai ngờ sau hôm đó, ông ngoại chẳng nhắc gì đến chuyện hôn ước nữa, thậm chí còn giới thiệu cho anh đối tượng xem mắt mới. Ông ngoại ung dung nói: "Hôn ước ư, chỉ là lời nói miệng thôi, bỏ đi cũng được."
 

Văn Dật bắt chéo chân dài, thờ ơ nói: "Ông ngoại, người ta phải giữ chữ tín chứ."
 

"Sao, tự nhiên lại đồng ý rồi à?" Ông ngoại cố ý ngừng lại, "Nhưng bây giờ đối phương chưa chắc đã chịu đâu, thích thì tự mình mà cố gắng."
 

Anh cười nhạt: "Vậy ông ngoại dạy cháu đi?"
 

***

Bạn bè nghe nói Văn Dật cuối cùng cũng về Kinh Bắc rồi, vừa xuống máy bay đã đặc biệt phái xe đến đón anh. Ai ngờ cả tối anh cứ lơ đễnh, mí mắt cụp xuống, trông lười biếng và buồn ngủ.
 

Bạn bè: "Làm gì thế, đừng bảo là đang lệch múi giờ nhé, Tô Thành đến đây có hai tiếng thôi mà."
 

Văn Dật giọng trầm thấp: "Muốn về nhà với vợ rồi."
 

Bạn bè kinh ngạc: "Với… cái gì cơ?"
 

Nói xong, Văn Dật đứng thẳng dậy, bỏ đi không chút luyến tiếc.
 

Thế nhưng chưa đầy vài phút anh lại đẩy cửa quay vào.
 

Bạn bè cười khẩy: "Ra ngoài hút thuốc không cần tìm cái cớ này đâu."
 

Văn Dật khẽ nhướng mày: "Xin lỗi, giấy đăng ký kết hôn để quên ở đây rồi."
 

Bạn bè: !!! Anh bạn, cậu chơi thật à? Không, ai mà lại mang giấy đăng ký kết hôn bên người bao giờ!


***

Cuộc đời Cố Thư Vân trước đây luôn theo đúng quỹ đạo, êm đềm thuận lợi, vậy mà năm hai mươi ba tuổi lại đầy những biến động. Cho đến khi có người thẳng thắn và táo bạo nói với cô – xin cho phép tôi bước vào thế giới của em.
 

Nhịp tim bỗng nhiên loạn nhịp như pháo hoa nở rộ đêm đó, cảm giác được yêu mãnh liệt khiến cô cũng bắt đầu mong chờ hôn nhân. Thế nhưng ngay đêm tân hôn, cô đã có chút hối hận.
 

Sau này, bạn thân hỏi cô có khi nào không hài lòng về hôn nhân không. Cố Thư Vân trả lời rất nhỏ. Nhưng tiếng bạn thân lặp lại to rõ lại lọt vào tai anh: "Có? Mà không chỉ một lần?"
 

Ngay lập tức, sắc mặt Văn Dật thay đổi mấy phần.
 

Ban đêm, anh tìm đủ cách dò hỏi.
 

"…"
 

Cố Thư Vân kéo kéo chăn: "Nói rồi là dùng ba cái thôi, không được thêm nữa…"
 

[Bình đàn mỹ nhân VS Chuyên gia phục chế văn vật]
 

Ghi chú: 
 

Bình đàn là sự kết hợp giữa "bình thoại" (评话) và "đàn từ" (弹词).

Bình thoại (评话): Là một hình thức kể chuyện bằng lời, người kể chuyện thường kể lại những câu chuyện lịch sử, truyền thuyết, hoặc tiểu thuyết với giọng điệu hùng hồn, diễn cảm.

Đàn từ (弹词): Là một hình thức hát kể, người biểu diễn vừa hát (thường bằng giọng địa phương, như tiếng Ngô ngữ/tiếng Tô Châu) vừa tự đệm nhạc bằng các nhạc cụ dân tộc như đàn tỳ bà (琵琶 - pípa) hoặc đàn tam huyền (三弦 - sānxián). Nội dung thường là những câu chuyện tình cảm, đời sống sinh hoạt.

VIP

icon-member
Chiếm Hữu Không Kiểm Soát
Chapter
66 Chương
A - Z
  |  
Z - A

Novelbiz

Thông tin liên hệ: [email protected]